Bé gái bán xổ số
- Nhân vật
Thương: Bé gái, mặc quần áo rách bẩn, cầm trên tay vài tờ vé số
Tú: Bố cậu bé, 30-35 tuổi, quần áo xộc xệch, say sưa.
Linh: Chú công an. Đĩnh đạc.
- Bối cảnh: Nhà của Tú, đường phố (ngõ hẻm), trong phòng,..
- Nội dung
Cha của Thương thường xuyên say rượu và đánh đập Tùng, bắt cậu bé đi mua
rượu cho ông ta. Một lần đánh đập Thương giữa đường nên bị chú công an bắt
lại.
Thương ôm lấy chân chú công an và nói: Cháu xin chú đừng bắt cha cháu đi!
Ông ấy là cha của cháu!
Chú công an bảo với cha của Thương: Đấy, khi ông gặp nạn thì rượu có xin
được cho ông không hay con ông xin cho ông?!
Cha của Thương nhận ra lỗi sai nên ân hận.
- Nội dung chi tiết
FADE IN
- NỘI – NHÀ CỦA TÙNG – NGÀY
Thương lò dò buồn rầu đi về nhà, ông Tú say sưa đứng trước Thương.
TÚ
Mày đi đâu giờ này mới về? – túm cổ
Tiền đâu?
Thương rúm ró đưa tiền cho bố
TÚ
Có bao nhiêu đây thì làm sao tao đủ mua rượu – đánh THƯƠNG
THƯƠNG
Dạ, từ sáng giờ con chỉ bán được nhiêu đó thôi ạ – THƯƠNG
khóc lóc cầu xin
TÚ
Đi! Đi làm tiếp cho tao! – lôi cổ THƯƠNG
Không làm đủ tiền thì đừng hòng về nữa!
Thương bị bố đuổi ra khỏi nhà lại lủi thủi bước đi trong tủi nhục.
Thương ôm lấy bụng, đói cồn cào, nuốt nước bọt.FADE OUT
FADE IN
- NỘI – ĐƯỜNG PHỐ – NGÀY
Thương đi đến ven đường, ngồi sụp xuống vì đói. Linh thấy vậy đi đến
LINH
Cháu bé, cháu có sao không
THƯƠNG
Không ạ, cháu cảm ơn chú!
LINH
Cháu bé, bố mẹ cháu đâu? Sao lại để cháu đi lang thang như vậy?
THƯƠNG
Dạ, mẹ cháu mất sớm. Còn bố cháu thì…
Tùng lưỡng lự khiến Linh cũng nhìn ra được điều khó nói
Linh mỉm cười nhìn xuống vài tờ vé số trên tay Thương
LINH
Chú cũng đang thích chuyện may rủi nay gặp cháu ở đây, cháu cho
chú mua vài tờ vé số được không??
THƯƠNG
Dạ được ạ! Chú mua 1 lô 5 tờ là 50 nghìn ạ!
LINH
Ừ! – lấy trong túi đưa cho Thương 100 nghìn
Thương ngơ ngác cầm tờ tiền và nhìn
THƯƠNG
Cháu không mang tiền lẻ, chú đợi cháu đi đổi ạ
LINH
Thôi không cần, cháu cầm tiền thừa mà đi mua gì ăn nhé.
THƯƠNG
Cháu, cháu cảm ơn chú ạ!
LINH
Này, trúng chú còn thưởng cho nữa nhé!
THƯƠNG
Dạ!
Linh xoa đầu THƯƠNG rồi bỏ đi, THƯƠNG nhìn tờ tiền vui vẻ đi mua đồ ăn.
FADE OUT
FADE IN
- NỘI – NHÀ CỦA TÚ – NGÀY
Thương cầm 2 chiếc bánh mì vui vẻ đi về. Ông Tú loạng choạng đi ra. TÚ
Có tiền chưa?
THƯƠNG
Dạ – bẽn lẽn đưa bánh mì cho bố
Con vừa được 1 khách cho tiền dư nên đi mua bánh mì về, bố con
mình ăn ạ
Tú nhìn bánh mì nóng giận, tát Thương 1 cái khiến Thương ngã lăn xuống đất.
TÚ
Tao bảo mày mang tiền về chứ không bảo mày mang bánh mì về!
THƯƠNG
Bố! Cả ngày bố chỉ biết uống rượu như vậy không tốt, bố phải ăn
gì đó ạ
TÚ
Mặc xác tao! Tao không cần mày phải quan tâm. Mày cứ làm tốt
việc của mày là đem tiền về cho tao thôi, biết chưa? Hôm nay đã
không nghe lời còn cãi trả, tao phải dạy mày 1 bài học.
THƯƠNG
Bố, con xin bố ạ! Con xin ạ
TÚ
Không xin xỏ gì hết, biết thế lúc trước tao bán quách mày đi cho
xong!
Ông Tú giơ tay định đánh Thương thì Linh kịp thời đến ngăn cản lại.
LINH
Anh đang làm gì đấy?
TÚ
Mày là ai? Tao đang dạy con tao, không liên quan đến mày!
LINH
Tôi đến bắt ông vì tội đánh đập và hành hạ trẻ con.
Linh trói tay Tú lại. Khiến Tú đau điếng.
TÚ
Ơ, chúng mày bị điên à? Tao đánh con tao, liên quan gì chúng
mày!! Thả tao ra! Thả ra!
LINH
Đành rằng là con của ông nhưng pháp luật không cho phép ông bạo
lực như vậy! Ông đi theo tôi về đồn.
Thương thấy bố mình bị trói hoảng sợ, chạy lại van xin.
THƯƠNGChú ơi, cháu xin chú! Chú đừng bắt bố cháu ạ!
TÚ
Mày tránh ra! – Tú hất tay Thương
Mày thông đồng vào với chúng nó để bắt bố mày đi phải không?
Mày đúng là mất dậy chả khác gì mẹ mày cả!!
THƯƠNG
Bố, con xin bố! Con xin bố – khóc lóc.
LINH
Anh đừng có đổ lỗi cho cháu, chúng tôi đã để ý anh từ lâu rồi. Con
của anh đến tuổi rồi không đi học chỉ lang bạt suốt ngày. Ai cũng
nghi ngờ. Giờ mới bắt được tận tay, nhân chứng vật chứng rõ ràng,
anh không phải cãi. Nếu anh không chăm sóc cháu được thì anh
gửi nó cho trung tâm cộng đồng chứ đừng bắt tội cháu như vậy.
TÚ
Việc tao quản lý con tao không khiến mày bận tâm vào! Mày có đi
hay không? Để tao cho mày một trận
Tú loay hoay tìm thứ gì đó đánh Linh, Thương khóc lóc ôm tay của Tú
THƯƠNG
Bố ơi, con xin bố! Con xin bố ạ!
TÚ
Mày tránh ra, tao xử nó sẽ xử mày sau! – đẩy Thương ngã xuống.
Lần này Thương ngã vì đói quá nên cô bé ngất lịm đi.
Linh thấy vậy bèn chạy ra đỡ lấy Thương.
LINH
Cháu, cháu ơi!!!
FADE OUT
FADE IN
- NỘI – PHÒNG CỦA THƯƠNG – NGÀY
Thương nằm trên giường bất tỉnh, bên cạnh là Linh.
Thương dần dần mở mắt, Linh bèn hỏi vội vã
LINH
Cháu tỉnh rồi! Bác sĩ bảo cháu bị đói quá thiếu sức nên ngất xỉu.
Thương nhìn thấy Linh không nghĩ gì chỉ bám vào tay Linh mà khóc lóc.
THƯƠNG
Chú, chú ơi! Chú đừng bắt bố cháu đi, cháu xin chú, cháu van xin
chú.
LINHBố cháu đối xử với cháu như vậy, tại sao cháu còn cầu xin cho ông
ấy?
THƯƠNG
Vì đó là bố của cháu! Cháu đã mất mẹ không thể mất thêm bố nữa
ạ! – khóc
Bố cháu tội lắm chú ạ. Nhà nghèo, thất nghiệp, mẹ cháu lại bỏ đi
nên mới như vậy. Cháu xin chú. Cháu cầu xin chú! Chú bắt cháu
làm gì cũng được nhưng đừng bắt bố cháu đi, cháu chỉ còn mình bố
cháu mà thôi.
LINH
Thôi được rồi! – thở dài
Anh đã thấy chưa?
Tú từ cánh cửa phòng bước ra. Đôi mắt của Tú ăn năn hối lỗi cúi đầu.
LINH
Đấy, anh như vậy mà cháu vẫn nghĩ cho anh còn anh thì lại chưa
nghĩ cho cháu.
TÚ
THƯƠNG, con gái của bố, bố xin lỗi con! Bố thật là bất tài.
THƯƠNG
Bố, bố đừng như thế!
TÚ
Tôi cầu xin cậu cho tôi 1 cơ hội sửa sai
LINH
Được rồi! – thở dài
Nếu anh đã biết lỗi thì tôi không bắt anh nữa.
Thương và Tú vui vẻ nhìn nhau.
LINH
Nhưng mà xã hội đang trợ giúp những người như anh, nếu anh
muốn tôi sẽ giúp anh tìm 1 công việc.
TÚ
Tốt quá! Đội ơn cậu!
THƯƠNG
Cháu cảm ơn chú!
TÚ
Từ giờ bố sẽ lo cho con, con sẽ không phải chịu đói nữa!
Thương và Tú ôm lấy nhau, Linh cảm động
FADE OUTHết
